Đọc truyện sex hay, đọc truyện sex miễn phí tại DocTruyen.Site
Năm ấy sau khi tốt nghiệp cao đẳng, chờ mãi không được tuyển dụng mình đành nộp hồ sơ vào công ty tư nhân của ông anh chuyên về môi giới việc làm, cho thuê lao động thời vụ. Vào đó mình làm bên phỏng vấn và xét duyệt hồ sơ, công việc này là phù hợp nhất với mình lúc bấy giờ, vì cầm cái bằng kỹ thuật của mình vào 1 công ty môi giới việc làm thì sẽ chẳng có vị trí nào phù hợp cả, đây là chỗ người nhà tạo điều kiện cho mình làm. Thôi thì cũng phải làm để kiếm tiền chi tiêu và chờ thời cơ xin việc khác. Quãng thời gian làm phỏng vấn thì cũng đủ chuyện vui buồn… Cũng ăn được khối em rau cỏ, máy bay, cũng khối lần bị chồng các chị, các em gặp mặt, gọi...
Hai vợ chồng tôi đều sinh và lớn lên tại Hà Nội. Chúng tôi lấy nhau đã được 4 năm và hiện cả hai đều 27 tuổi. Tôi tên Dũng, người hơi thấp, chỉ cao 1m68, cũng không được đẹp trai cho lắm. Vợ tôi tên Yến, không phải xinh như hoa hậu nhưng nàng lại có nét duyên rất cuốn hút cánh mày râu, trong đó có tôi. Phải nói là trời ban cho Yến một cơ thể gần như là đẹp hoàn hảo với những đường cong chết người. Yến sở hữu bộ ngực đầy đặn, mông cong, và làn da trắng mịn màng. Có vẻ như sau khi sinh con đầu lòng thì trông Yến vợ tôi lại ngày càng trẻ đẹp hơn, với sự hoàn thiện của cơ thể nảy nở, và đặc biệt hình như vợ tôi càng ngày càng dâm hơn. Tôi cũng hay...
Kim Thoa lấy chồng từ năm 18 tuổi, Thoa cùng chồng là Thanh sau khi kết hôn cùng nhau lên Sài Gòn làm thuê được 7 năm tích góp được số vốn nhỏ cả hai về quê mở một quán nước giải khát, và Thanh cũng mở một trang trại nuôi gà chọi tại nhà, công việc hai vợ chồng cũng suôn sẻ khi quán nước và trại gà ngay sát biên giới với Campuchia nên khách dân chơi ngày nào cũng qua lại khá nhiều. Quay lại với chuyện vợ chồng Thoa, cả hai lấy nhau hơn bảy năm mà Thoa vẫn chưa có thai được, nguyên nhân là Thanh vốn rất lười trong chuyện vợ chồng, chủ yếu làm qua loa, và lượng tinh trùng của Thanh cũng không được nhiều để đủ làm Thoa có thai, dù Thoa rất cố gắng với chồng. Về phần Thoa bản...
Lần đó về quê ăn cỗ, định là chiều chủ nhật đi Hà Nội nhưng cuối cùng vui quá nên sáng thứ 2 mới đi. Thứ 2 mà xe đông phết, khi mình lên thì các hàng ghế đôi gần kín hết rồi, hàng ghế cuối có 1 em trắng trẻo mặc váy, dáng khá ngon đeo khẩu trang đang nghịch điện thoại ngồi cạnh cửa sổ. Nhưng mình quan niệm mấy em đeo khẩu trang trên xe hầu hết là cá sấu nên ngồi đầu ghế kia (mà mình cũng thích ngồi cạnh cửa sổ). Một lúc sau thằng phụ xe đi thu tiền, em kia bỏ khẩu trang ra hỏi gì đó mình quên mẹ rồi thì ối giời ơi: Em xinh thế! Vậy là 10 phút sau chuyển hộ khẩu sang cạnh em ngồi – không thấy em phản ứng gì – và hy vọng sẽ không...
Hồi đó công ty của tôi phải giải trình một số vấn đề về tài chính với công ty tổng ở trên tại Hà nội, chị là người thực hiện công việc chính và tôi là người trợ giúp đắc lực nên được ông trưởng phòng cử đi công tác cùng với chị. Vì không có chuyến bay thẳng từ Nha trang ra Hà Nội nên 2 chị em phải đi xe đò vào Tp HCM rồi mới mua vé máy bay ra Hà nội được. Lên xe, chị chọn 1 chỗ ngồi sát cửa sổ, còn tôi thì ngồi ghế phía trong bên cạnh chị, dãy ghế bên phải của xe khách chỉ có 2 chỗ ngồi. 2 chị em ngồi trên xe và nói chuyện vui vẻ trên đường đi. Đến Cam ranh, xe dừng 5 phút để đón thêm khách, tôi nhoài người ra cửa sổ mua...
Thanh có thói quen cứ chiều tối, anh lại lên quán nước đầu ngõ để tụ tập nhâm nhi chén trà, đưa đẩy câu chuyện với mấy người hàng xóm. Tối đó đang nhâm nhi chén trà đưa đẩy câu chuyện vô bổ trên trời dưới biển, thì Liên – Cô gái bên hàng xóm cũng ghé vào lấy mấy đĩa ca nhạc, buổi chiều Liên gửi đó trên đường đi làm. Vốn là dân tiếp thị nên Liên chẳng ngại chỗ đông người, Liên cũng sà xuống để góp vui cùng mọi người với một phong cách dạn dĩ, táo bạo. Tuy là hàng xóm với nhau thật nhưng Liên và Thanh chưa có dịp ngồi bên nhau để tâm sự, họ chỉ gật đầu chào nhau hoặc hơn nữa là một vài câu đùa, trêu mỗi khi gặp nhau trong ngõ xóm. Bên chén trà, một sự vô...
Thực sự là mình chưa chia sẻ với ai chuyện đời mình. Vì ở cái XH Việt Nam này, loạn luân nó là 1 cái tội to lớn lắm và đáng bị phỉ báng, thế nên có thì phải giấu trong lòng. Nay lên doctruyen.site mình xin giãi bày tâm sự. Anh em đồng dâm, ai tin thì tin, không tin thì thôi, coi như câu chuyện, xin đừng ném đá tui nhé. Chuyện là thế này, tui lấy vợ, nhà vợ chỉ có 2 mẹ con, ba vợ mất rồi, vợ là con gái một. Thế nên cưới nhau xong thì 2 vợ chồng ở chung nhà với mẹ vợ. Mẹ vợ thì mới 55t thôi, không xinh đẹp hấp dẫn gì. Nhưng đặc điểm chết người là: Ở nhà mẹ vợ không mặc đồ lót, chỉ mặc đồ bộ, thi thoảng nó ôm sát thì thấy cả bầu...
Em Tuyết là một nữ sinh trong trắng hiền lành. Dĩ nhiên, em chưa hề biết gì về cái mà người ta thường gọi là tình dục. Nhưng bên trong cơ thể của nàng thì lúc nào cũng dường như có một con quỷ dữ sẵn sàng xui khiến Tuyết đưa tay ra tự nghịch ngợm những bộ phận ở trên người nàng. Những chỗ này thường đem lại cho Tuyết những cảm giác lâng lâng dễ chịu, những phấn khích rất đỗi đê mê. Mười tám xuân xanh Tuyết chưa biết chút gì về cái mà người ta thường nói là làm tình nam nữ. Nàng chưa có cơ hội để thực nghiệm điều này cho đến khi Tuyết vô tình trông thấy anh rể và chị gái của Tuyết lăn lộn với nhau ở trên giường trong một lần nàng thức giấc vào giữa một đêm khuya thanh...
Chào các bạn, vào doctruyen.site đã đọc nhiều truyện hôm nay tôi cũng xin mạo muội kể câu chuyện của mình, có tựa đề “Tình đầu chưa nguôi”. Chuyện hơi dài và lan man do văn kém, chắc sẽ bị ném gạch nhiều vì tội dài dòng ướt át hehe Nên bắt đầu câu chuyện từ đâu đây nhỉ, đã hơn 2 năm trôi qua rồi, tuy không phải là một thời gian dài nhưng cũng chẳng phải là ngắn, ít ra cũng đủ cho tôi yêu nàng say đắm, có thể tôi sẽ không yêu nàng suốt đời nhưng chắc chắn tôi sẽ nhớ nàng suốt đời, Ngân à, (tên nhân vật đã được thay đổi nhé, tên nàng rất đẹp nhưng xin phép không nêu ra ở đây). Mối tình đầu của tôi, nàng đã cho tôi nếm đủ ngọt bùi lẫn cay đắng. Thôi không dài dòng...
Phần 1 Tôi tên Dương, tôi và Nguyệt đã kết hôn được 13 năm và có với nhau một bé trai. Giờ chúng tôi đang ngồi quanh cái bàn ở phòng khách, vợ tôi đang ừng ực lon bia như chết khát vậy. Em tu xong cái lon, đập nó cái bốp xuống bàn thở dài Hiếu, bạn thân của tôi cất lời: – Nguyệt uống được quá nhỉ, bình thường em chỉ uống một lon thôi mà. Mặt đỏ lừ vì hơi men, vợ tôi quay phắt sang: – Em làm sao làm được việc này lúc tỉnh cơ chứ. Với người lạ thì không nói, anh Hiếu đây lại là người quen lâu năm của chồng. Lại còn là đầu tiên em làm việc như thế này nữa. – Ai bắt em phải cưới cái thằng biến thái kia cơ chứ. Em thở dài, liếc sang phía tôi....
Nó – một thằng con trai vừa mới ra trường, còn đang lông bông đợi ông cậu xin 1 chân vào công ty ông ấy làm. Nhà cũng chả khá giả gì, bà già buôn quản 1 đội xe đi mấy tỉnh tây bắc, góp vốn 1 quán bar cùng bà chị em kết nghĩa. Nó cũng được bà già tin tưởng cho quản lí. Quản lí là lo việc thôi chứ cái quán bar 1 tháng lãi bao nhiêu thì mả tổ nó cũng chả biết. U già đưa bao nhiêu thì cầm. Trải qua 2 mối tình thì cả 2 đều chả đi đến đâu. Người đầu tiên nó yêu mất trong 1 tai nạn hồi nó học lớp 11. Người thứ 2 yêu hai năm rồi đi du học. Trước khi bay 1 tháng, nó phát hiện nó bị cắm sừng. Lại chả đâu đến đâu. Nhiều...
Từ lúc cái app hẹn hò của facebook mở ra cũng là lúc những tâm hồn cô đơn có thêm một mảnh đất màu mỡ để rải thính, gieo thính hay đớp thính… Trải qua 32 nồi bánh chưng cùng khát khao được chứng tỏ sức mình trên những mặt trận mới, mình cũng ngay lập tức tạo một hồ sơ hẹn hò… và em thấy mình ngay sau đó… Vì cái phần tin nhắn của nó không giống như messenger nên nếu không để ý thì khó biết được. Mãi tới hôm sau vào coi thì thấy một đống lượt thích kèm theo mấy dòng tin nhắn kiểu hi, hello, xin chào… vân vân và mây mây. Trong số đó có một cô gái để lại dòng tin nhắn khiến mình khá thích: – Có khi nào trên đường đời tấp nập. Ta vô tình đâm phầm phập vào...
Sau khi tốt nghiệp đại học Quỳnh được vào làm việc trong một ngân hàng Hà Nội. Cô vừa mới tổ chức sinh nhật lần thứ 25 của mình. Quỳnh không những học giỏi, cô còn có một dáng vóc khá chuẩn với số đo 3 vòng của một thí sinh dự thi hoa hậu. Cô cao 1m67 với gương mặt rất xinh xắn và nước da trắng ngần. Bốn năm đại học Quỳnh có quá nhiều chàng trai theo đuổi và cô không rung động trước một người nào. Nhưng vào cái thời khắc chuẩn bị làm luận văn tốt nghiệp, đáng lẽ cái thời điểm ấy phải dành hết thời gian cho việc học thì cô lại bị vướng vào chuyện yêu đương. Đến lúc này Quỳnh vẫn thường thủ thỉ với chồng rằng trái tim đúng là không thể điều khiển theo ý chí, cô đã quyết...
Đã lâu lắm rồi Minh không nhận được cuộc gọi nào. Cuộc sống và công việc cũng cứ cuống con người ta đi. Các chị em chắc ai cũng đã có niềm vui của mình. Thế cũng tốt. Reng….reng….reng. Ồ lại một vị khách cũ. Chắc lâu lâu chị lại nhớ màn massage đầy cảm xúc đây. – Em à ? – Vâng, em chào chị! Chị vẫn khỏe chứ ạ. – Ừ lâu quá không gặp em. Giờ con cái rồi công việc, chẳng lúc nào ngãng ra được em ạ. – Vâng, chị vẫn khỏe là được rồi. – Hôm nay em rảnh chứ? – Vâng chị ạ? Chị định gặp em à. – Không, là chị hỏi, để nếu rảnh thì gặp một chị bạn chị. – Oh! Chị cẩn thận không bị công an bắt, tội môi giới đấy – Gớm, chị được đồng nào đâu...
Hôm nay tôi có hẹn đến khám tổng quát kiểm tra sức khỏe hằng năm vào lúc 9 giờ sáng. Thú thật tôi không thích đi đến bác sĩ cho lắm, nhưng mỗi năm một lần, để đảm bảo cơ thể mình luôn khỏe mạnh. Tôi là một người đàn bà có gia đình và một con, năm nay ngoài 30 tuổi. Vì công việc bận rộn nên không có nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình và bản thân, nhưng tôi luôn chắc chắn là mình không đến nỗi quá tệ. tôi chăm chỉ tập thể dục hàng ngày, có nhiều chị bạn vẫn bảo tôi đẹp, da tôi trắng, thân hình quyến rũ… tôi không hề quan tâm hay để ý, đôi khi đó là những lời nói xu nịnh. Miễn sao chồng tôi không chê tôi là được rồi, đời sống vợ chồng vẫn êm đềm...