Đọc truyện sex hay, đọc truyện sex miễn phí tại DocTruyen.Site
Buổi sáng nay Nhung không đi tập đàn vì ốm. Ông Huy hôm đó ở nhà, thấy cửa buồng Nhung hé mở, hắn đưa cặp mắt kẻ ngó vào như một phản ứng tự nhiên, nói đúng hơn là vì tò mò. Nhung nằm thiêm thiếp trên chiếc giường đơn, đôi núm vú phập phồng dưới lớp chăn mỏng che kín đến tận cằm. Vì thương bố ở một mình nên Nhung lại quay về ở với ông, nhưng cũng từ đó Nhung thay đổi khá nhiều. Mới đêm tuần trước Nhung dẫn đứa bạn cùng học ở Nhạc Viện về nhà ăn uống, nhảy nhót ầm ỹ. Màn trình diễn cuối cùng của là những tiếng rên rỉ hoan lạc giống như của những con chó cái đang đi tơ làm Huy đang nằm trên phòng ngủ mà mường tượng cảnh con Nhung và mấy con bạn oằn oại...
Bây giờ chắc có lẽ chỉ có cái chết, hay bỏ đi nơi khác mới giải thoát được sự bế tắc, mới trốn được lời đàm tiếu, dè bỉu của thiên hạ, mới hy vọng trốn được sự xấu hổ, nhục nhã, ê chề trong Trâm. Trâm đã mất tất cả, chồng khinh rẻ, con nhìn với ánh mắt xa lạ. Chỉ còn mình Trâm cô đơn với căn phòng lạnh lẽo và trống trải. Một căn phòng đã từng là niềm kiêu hạnh, hạnh phúc của Trâm. … Ngày đó khi còn là một cô trung cấp mới ra trường, Trâm đến với Dũng bằng một tình yêu trong sáng, đầy thơ mộng với bao kỉ niệm đẹp của mối tình đầu. Họ đã hạnh phúc và khó khăn bên nhau, cùng nhau vượt qua những ngày lận đận, họ có với nhau hai mặt con. Những đứa con của...
Ngồi vật vờ bên trong quán cà phê đèn mờ… vậy là đã mười ngày Tuấn bỏ nhà đi vì giận vợ, trông Tuấn râu ria xồm xoàm, hai mắt trũng xuống, tinh thần mỏi mệt… Tuấn nhớ lại: Hôm ấy ngồi uống rượu với mấy đứa bạn, chúng nó khi uống rượu đã phê, lời ra tiếng vào cứ trêu Tuấn là đồ vô sinh, đồ đàn ông gà trống, không biết làm cho vợ đẻ, phải tay chúng, với cô vợ xinh như vợ Tuấn thì chỉ đi qua đầu giường thôi vợ đã đẻ sòn sòn chứ đâu có như Tuấn, lấy vợ đã 3 năm mà chưa có con… Tuấn bực lắm song cứ kệ, nhưng khi chúng nói: con gái xinh lại làm thư ký cho công ty lớn, ở nhà thì ăn mặc đơn giản với chồng chỉ bộ quần áo ngủ, bao nhiêu...
Vào tuổi 13 Cu Dũng trông lớn hơn đám bạn cùng tuổi. Vài năm nữa nếu hắn thi rớt đại học là phải đi nghĩa vụ quân sự. Bây giờ Cu Dũng vẫn cắp sách tới trường. Như trăm ngàn thằng khác tới tuổi dậy thì, tuổi thấy vú, mông, đàn bà hây hẩy là lòng thấy nôn nao kỳ lạ. Trong xóm hắn có chị Tuyên con ông bà Năm hàng xóm lớn hơn nó vài tuổi. Chị Tuyên học hết phổ thông, không thi đại học, chị xin đi giữ trẻ. Chị Tuyên có sắc đẹp, trông khoẻ mạnh, mái tóc dài, khuôn mặt thanh tân, ngực nhô cao sau áo dài, thân hình cân đối. Mỗi ngày chị đi đi về về có rất nhiều cây si trồng xung quanh, chàng nào cũng muốn xin tí tình yêu. Nhưng không thấy ai được. Trong số đó có Cu...
Vân ngồi nhìn cái máy điện thoại để trên bàn, chán quá mấy hôm nay chẳng thấy khách nào gọi cả. Vân làm cái công việc bất đắc dĩ này đã gần năm nay rồi. Cũng tại hoàn cảnh xô đẩy thôi. Từ hồi ly dị, Vân ở riêng với đứa con gái nhỏ, cô phải kiếm việc làm để sinh sống và nuôi con, nhưng cô chẳng có bằng cấp chuyên môn gì, xin vào đâu cũng khó, cuối cùng nhờ vóc người cao ráo dễ coi, cô xin được vào làm lễ tân ở một khách sạn tư nhân, rồi một phần vì tiền, một phần vì cô cảm thấy thiếu thốn tình cảm quá mà cô nhận lời cặp bồ với ông giám đốc. Được một thời gian thì bà vợ ông giám đốc phát hiện, bà ta ta đánh ghen một trận ầm ỹ rồi đuổi việc...
Vậy là vài ngày nữa Trâm đủ 18 tuổi. Sáng nay Trâm lại thức dậy sớm đến trước gương để ngắm nghía bản thân mình. Trâm đẹp thật, nàng nhìn gương mà tự hào về chính bản thân mình. Nét mặt Trâm tươi sáng và thanh tú. Mắt nàng to, đuôi mắt dài với tròng đen ướt lúc nào cũng ẩn hiện một nụ cười trong đó. Mái tóc Trâm thật dài, óng mượt lại đen tuyền càng làm tôn thêm nước da trắng hồng của nàng. Trâm lia mắt nhìn quanh phòng mình một lượt để chắc ăn rằng không có đôi mắt tò mò nào đang hướng về nàng. Trâm nhẹ nhàng cởi bỏ áo ngủ và để sang một bên. Nàng nhìn thẳng vào gương để nhìn lại thân hình của mình. Trâm đưa tay vuốt nhẹ làn da của mình. Nước da trắng hồng, trơn và...
Tôi hẹn em vào một đêm Valentine. Gió lạnh luồn vào áo làm tôi cảm thấy trống trải. Tôi đưa điếu thuốc lá lên miệng , kéo một hơi dài rồi nhìn về phía cuối xóm. Con nít nhỏ lớn đang vui đùa, gọi nhau ơi ới. Tôi vẫn chưa thấy bóng dáng em đâu cả. Một đám con nít nối đuôi nhau đẩy xe đèn cầy đi qua, tôi quay đầu lại thì thấy em đã đứng sau lưng tôi tự lúc nào. Tôi ôm chầm lấy em rồi cười nói: – Em không đi chơi Valentine à? Em lấy tay thúc tui một cái rồi cười khúc khích. Nụ cười rạng rỡ làm sáng cả khuôn mặt vành vạch dưới mái tóc đen óng ả. Cái lún đồng tiền mơ hồ ẩn hiện trên làn da mặt mịn màng của em như một nốt nhạc lẻ loi trên...
Mưa… Trời vẫn mưa. Những cơn mưa tầm tã trút xuống đường, ngập cả lối đi. Ở một góc sân ga, con Ngọc nằm co ro trong cái bao bố cũ mèm, rách nát. Nó thút thít khóc. Ngồi cạnh nó là gã xếp ga mặt nhìn ra đường, lâu lâu gã liếc nhìn nó. Trời vẫn đổ mưa. Mưa càng ngày càng nặng hạt, cái lạnh càng tăng dần lúc trời gần về sáng. Gã xếp ga xích lại tới bên cạnh nó. Gã đặt tay lên vai con nhỏ và nói: – Mày nín đi, mai tao cho một ít tiền tiêu. Có gì mà khóc. Nghe tiếng gả nói, nó càng tức tưởi khóc lớn hơn. Tiếng khóc của con Ngọc dường như không ai nghe trong màng đêm tỉnh mịch này ngoài trừ tiếng lộp độp của mưa rơi, tiếng ào ào trút nước từ cái...
Cuối cùng thì bữa tiệc cưới tàn. Quan khách và họ hàng đã về hết chỉ còn lại Vân và Nam cũng vừa trở về nhà mệt nhoài sau bữa tiệc cưới thật linh đình. Chú rể Nam đang say mèm nằm bẹp dí trên giường áo quần sộc sệch chưa kịp cởi ra. Cô dâu Vân nhìn chồng vẻ chán nản vừa thở dài vừa gỡ bỏ nữ trang trên người. Nàng đêm nay tuy phải trải qua mấy tiếng đồng hồ mệt mỏi nhưng vẫn trông thật xinh xắn lộng lẫy như một cành hoa. Sau khi gỡ bỏ hết nữ trang, nàng nhẹ nhàng cởi bỏ xiêm y vào nhà tắm. Vừa đi vừa thấy ấm ức trong lòng: “Chồng gì đâu mà xỉn quắc cần câu rồi còn làm ăn gì được nữa? Mình mà là … tức chết đi được!”. Vân tức tối đóng cửa...
Đứa bé chập chững trên bãi cỏ rồi ngã sóng soài, cô gái trẻ lật đật bế nó vào lòng, bàn tay tí hon của nó sờ soạng và túm chặt lấy ngực mẹ làm cho nàng đỏ mặt gỡ vội tay thằng bé, vô tình hàng khuy áo sổ tung, hai gò bồng đảo căng tròn của người đàn bà 1 con hiện ra lồ lộ, tôi vẫn thản nhiên nằm dưới bóng cây ngắm nhìn, khẽ mỉm cười…. nàng là vợ tôi…. cả 1 câu chuyện dài chợt lần lượt diễn biến trước mắt tôi, rõ ràng từng chi tiết như chuyện mới xảy ra hôm qua vậy…. Trang và tôi lấy nhau có lẽ cũng hơn 3 năm, kết quả của một cuộc sắp đặt giữ mẹ tôi và mẹ Trang. Ngày đó tôi chỉ là 1 thằng nhà quê không hơn không kém nhưng lúc nào cũng khoác khuôn...
Nam hẩy cái mông to tướng, nắc mạnh như trời giáng vào hạ bộ của Trâm. Cái dương vật như cái chày giã gạo cứng ngắc thọc sâu vào ra liên tục làm nàng phải bật lên những tiếng rên sảng khoái không thể kèm hảm. Cái trơn tru đầy chất dâm của hai bộ phận sinh dục cọ nhau sát rạt, cộng theo cái sung sức có thừa của gã đàn ông cường tráng càng lúc càng tăng tốc. Khuôn mặt người đàn bà khờ ra cùng những tiếng rên kịch ngất vô nghĩa. Bất chợt Nam chồm dậy, hắn lật người đàn bà nằm sấp, đít nàng nhô lên, hắn lấy tay dạng chân nàng ra cầm dương vật từ phía sau đâm mạnh vào âm hộ, người đàn bà cong đít hứng lấy những cái nhấp mạnh theo mồ hôi của gã đàn ông. Trâm cảm thấy...
Những tia nắng ban mai len qua khung cửa sổ tràn vào khiến căn phòng bừng sáng hẳn lên. Thu Huyền chợt tỉnh giấc. Nàng chớp chớp đôi mi cong vút vài lần, rồi mở hẳn mắt ra. Nàng vươn vai, ngáp dài một cái, bước xuống giường. Nàng có thói quen phải pha ngay một ly cà phê thật đậm để uống ngay khi thức dậy. Không có chất cà phê vào người, nàng sẽ không có thể làm bất cứ việc gì, dù là vào phòng tắm để tắm táp vào buổi sáng. Vừa nhấm nháp cà phê, Thu Huyền vừa hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra đêm hôm qua. Hôm qua nàng đi trình diễn tại một bar, chỉ cách Sài gòn có một giờ đồng hồ lái xe. Theo sự thỏa thuận, thì sau màn trình diễn vũ thoát y, người ta sẽ đưa...
Trang nhớ lại ngày xưa khi mới lấy chồng. Anh ấy hiền như cục bột. Thông minh, hoà nhã, ít nói, không uống rượu, không bài bạc, không đua đòi, có gì hơn kia chứ! Cô nhớ lại, ngày xưa đi chơi không bao giờ anh ấy sàm sỡ, không bao giờ mó máy bậy bạ, chính cái nghiêm túc đó đã chinh phục cô, chính cái hiền như cục bột của anh ấy mà ai trong nhà cũng thích. … Đứng trước gương Trang đau lòng, nhìn cái thân thể của mình. Cô khóc sướt mướt, khắp thân thể cô chỉ trừ những chỗ lòi ra ngoài quần áo thì còn lại còn lại là đầy sẹo ngang sẹo dọc, thâm tím. Thân thể cô như một tấm thảm hoa làn ngang làn dọc! Trang đau lòng hơn cả nổi đau của thân xác, cô không dám nhìn cái...
Tiếng của Minh từ phòng máy tính vọng ra: – Trâm ơi! Xong chưa em, ra xem cái này nè, hay lắm. Có tiếng của Trâm vọng lại từ phòng tắm. – Chờ một chút, honey! Em đang gài nút áo lẹ đây, có gì khẩn cấp không mà sao gọi em gấp vậy. Dù nói thế, Trâm vẫn nhanh nhẹn chạy ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa gài nút lại chiếc áo ngủ đến gần máy tính xem Minh đang làm gì trong đó. – Anh có cách rồi. Giọng của Minh như rung rung như hồi hộp. – Mình có thể có con được rồi…..mình có cách rồi…..mình có cách rồi….. Tiếng Minh thật vui. Trâm tiến lại gần chồng, hôn lên má Minh một cái chụt, Minh choàng tay qua ôm ngang eo vợ siết chặt, đầu dụi dụi vào bộ ngực tròn lẳn của Trâm...
Khi tôi cưới Nhung hai năm trước, lúc đó Trang – con bé con riêng của Nhung mới mười bốn và bắt đầu nẩy nở. Bây giờ nó mười sáu nhưng trông như hai sáu, có lúc lại có cử chỉ như mới lên sáu. Chúng tôi ở trong một căn nhà có hai phòng ngủ, chỉ một phòng tắm nên phải xài chung. Nhung làm y tá ở một bệnh viện địa phương và làm ca tối. Nàng nói thích làm ca này vì có dịp gặp gỡ gia đình hay người này người kia trong giờ thăm viếng và ca tối thì đỡ cực hơn ca ban ngày, không đến nỗi chán và buồn ngủ như ca khuya. Còn tôi thì làm kế toán viên cho một công ty nhỏ và thường là về đến nhà vào sáu giờ chiều. Đã công chức mà còn làm kế toán...