Đọc truyện sex hay, đọc truyện sex miễn phí tại DocTruyen.Site
Em tên Nguyễn Thùy Linh, 19 tuổi. Chuyện em sẽ kể dưới đây là một chuyện suốt đời em nhớ mãi. Chuyện lần đó, cái thuở em mới tròn 18 tuổi, vào một buổi xế chiều của ngày nọ, chị Bang chở em trên một chiếc xe Dream mới mua của chị, chạy xuyên qua các con đường đi về phía Chợ Lớn. Ngồi đằng sau xe, em bấn loạn trong đầu bao ý nghĩ này nọ. Cứ tưởng là mình đã sẵn sàng từ mấy ngày trước rồi, nào ngờ bây giờ vẫn còn run. – Chị Bang à, sao em lo quá – Em nói. – Lo gì. Em cứ yên tâm. Chị nói em hoài hà, không sao là không sao. Tới đó người ta biểu sao em làm vậy. – Nhưng… nhưng em cũng vẫn còn sợ, dù sao em cũng chưa bao giờ làm chuyện...
Cô gái ngồi trước mặt Thắng tầm 25 tuổi, ngoại hình dễ nhìn cũng có thể nói là khá xinh đẹp. Với vóc dáng cao ráo, nước da trắng trẻo cộng thêm khuôn mặt sáng sủa cô ta thừa sức chinh phục được những gã đàn ông khó tính nhất. Gạt bỏ những suy nghĩ lan man Thắng tập trung vào việc xem xét xem năng lực của cô ta có phù hợp với công việc thư ký riêng cho mình cho mình hay không. Theo như hồ sơ xin việc thì cô ta sinh ra và lớn lên ở Quảng Ninh, học xong cấp ba thi đậu vào Đại Học Thương Mại. Sau khi ra trường có làm việc ở vài nơi nhưng không chỗ nào lâu quá 1 năm, hiện giờ đang hy vọng tìm được một công việc ổn định, có thu nhập cao. – Tôi cần...
Hồi trước mình có quen 1 em gấu khá xinh, dáng chuẩn do cũng hay tập yoga. Ban đầu quen nhau rất là ngại ngùng nhưng từ từ cái tính dâm nữ nó bộc lộ ra các bác ạ. Mình với em ấy chịch từ trong nhà ra tới public như đường hẻm (hẻm nhỏ tối không có đèn, vắng người mới dám), public cũng sờ mó với cho em ấy bú cu thôi chứ không dám vạch ra chịch sợ phản ứng không kịp thì bể. Gấu mình hồi đó chân dài da trắng ngực chắc 8 mấy chín mươi mình không nhớ nhưng to với bóp vừa tay lắm. Dần dần mình cũng tiêm nhiễm rủ rê chơi some kiểu như đang chịch rồi hỏi. “Em có muốn thêm 1 con cu nữa không?” Em ấy vừa rên vừa nói. “Ư ư… dạ muốn” Mình nói gì em...
Thanh xuân còn là cuốn sách, một cuốn sách hễ đọc là ấn tượng sâu xa, một cuốn sách làm ta hoài niệm đến vô cùng… … Câu chuyện, có lẽ nên bắt đầu kể từ bức tường ấy. Mùa hè năm 1990, phân hiệu cấp II trường trung học Tinh Thành, thành phố Chương Hóa, lớp 8A Mỹ thuật. Một thằng con trai tin chắc mái tóc xoăn tự nhiên rối bù của nó rồi sẽ có ngày thẳng thớm lại, rốt cuộc bị thầy Lại chủ nhiệm phạt ngồi ở góc khuất nhất lớp, vì quá ham đùa nghịch, thích cãi vã với đám bạn học xung quanh trong giờ học. Hàng xóm duy nhất, là bức tường trống trơn. “Kha Cảnh Đằng, giờ xem em quậy phá thế nào!” – Thầy chủ nhiệm cười gằn, đứng trên bục giảng liếc nhìn tôi đang lúi húi dọn ngăn...
Tôi, Minh 35 tuổi. Nhân viên văn phòng, tôi không kiếm được nhiều tiền nhưng tôi đang làm hết sức mình để lo cho gia đình, cho vợ và cho con. Tăng ca là chuyện thường tình. Gần đây tôi chỉ ngủ được 3 – 4 tiếng mỗi ngày. Công việc kiếm tiền vất vả cũng chỉ để cho con trai tôi và người vợ đáng yêu mới sinh cách đây chưa đầy một năm của tôi có một cuộc sống tốt đẹp. Vợ tôi vẫn chưa bắt đầu làm việc lại sau khi sinh con và hiện tại cô vẫn đang tập trung chăm sóc cho con ở nhà. Thư, vợ tôi 27 tuổi. Nàng không cao lắm. Chỉ 1m63, nhưng được cái khuôn mặt trong sáng, dễ chịu và mái tóc dài bồng bềnh. Thư là một người phụ nữ khá tinh tế, chu đáo và là một...
Bị trói chặt ở góc phòng tôi đành bất lực ngồi đó chứng kiến cảnh vợ mình đang giãy giụa gào thét giữa 2 thằng khốn mà 1 trong số chúng có thằng Dũng là em kết nghĩa của tôi. Nàng nằm ngửa trên tấm nệm, hai tay bị trói ngược lên thành giường còn miệng thì bị bịt chặt bởi chính cái quần lót của mình, nàng lúc lắc cái đầu để phản kháng khiến cho mái tóc rối bời và bệt xuống khuôn mặt bởi những dòng nước mắt, chen lẫn tiếng ú ớ của nàng là những tiếng mà 2 thằng khốn đang tạo ra trên cơ thể nàng. Bọn chúng kẹp nàng ở giữa dùng chân đè chân nàng xuống, cái váy của nàng đã bị xé tan còn cái áo ngực được chúng vén lên chỉ để 2 bầu vú bung ra và lúc này...
Nó về đến nhà sau mấy tiếng kẹt xe ngoài đường, nó chỉ muốn ngủ 1 giấc thật sâu nhưng không tài nào chợp mắt được. Mở điện thoại thì tin nhắn zalo hiện lên: – Anh đang làm gì đấy? Ăn gì chưa? – Anh vừa đi làm về, mệt qué. Thì ra là Tuyết, cũng lâu lắm rồi nó chưa gặp em. Kể từ lúc Tuyết có người yêu, là 1 anh chàng phi công, hơn nó về mọi mặt, dù buồn nhưng nó chấp nhận không làm phiền Tuyết nữa để em có hạnh phúc mới, không phải chờ đợi nó trong vô vọng. Lần này em nhắn tin làm nó cũng hơi bất ngờ. – Anh rảnh không? Em buồn quá. – Sao thế em? – Anh đón em đi Nó nghĩ ngợi mông lung, gặp nhau rồi có kìm lòng được không? Lại vồ vập,...
Vậy là đây là lần đầu tiên thằng Đậu ở nhà một mình, không phải là tạm thời nhưng là mãi mãi. Tình cảnh của hắn là như vầy, ông anh hai của hắn ở tiểu bang Cali bên nước Mỹ vừa bảo lãnh má của hắn sang Mỹ định cư. Từ khi ba hắn mất cách đây đã gần ba năm nay, hai má con hắn vẫn nương tựa vào nhau. Hắn đã ngoài ba mươi lăm tuổi nhưng vẫn chưa muốn cưới vợ, mặc dù má nó vẫn khuyên nhủ hắn nhiều lần. Hắn mượn cớ vì để chăm sóc cho má nên không muốn lập gia đình vội, tuy bản thân hắn không chơi bời lêu lổng gái gú bồ bịch lung tung. Nhưng má nó cứ e ngại nó là một đứa đồng tính, chỉ sợ nó thành thái giám thì mất mặt lắm nên cố...
Trong lớp thì thằng bạn thân nhất sống chết cùng nhau của Tuấn tên là Quốc Đạt. Hai thằng không ngồi cùng bàn, không ở cùng tổ nhưng lại chơi thân với nhau như bóng với hình, như cá với nước, như hổ với rừng xanh. Mỗi ngày nghỉ học, Tuấn chạy xe đạp và cũng có khi cuốc bộ xuống nhà thằng Đạt tập học đàn ghitar. Thằng Đạt là một tay đàn ghitar cừ khôi và cũng là một “giáo viên dạy đàn” có tiếng vì chỉ khoảng nữa tháng thôi, Tuấn đã đàn được lõm bõm một số bài hát. So với Tuấn, về bề ngoài thì Đạt có vẻ lanh lợi và sành sõi hơn ; còn bề chìm bên trong thì chưa biết thằng nào thua thằng nào.Gì chứ Tuấn biết hút thuốc, uống rượu là do thằng Đạt lây qua ; còn cái khoản...
Từ tôi nhìn thấy Nam xuống từ cái xe của một chị phụ nữ cao ráo đầy đặn trong bộ đồ công sở, có khuôn mặt tròn trắng trẻo, cổ cao với mái tóc búi gọn ra đằng sau và đeo cặp kính đen. Không biết ai mà trông xinh đẹp sành điệu thế nhỉ. Đã mấy lần tôi nhìn thấy Nam, thằng bạn thân của tôi, cặp kè với chị phụ nữ này rồi, lần thì ngồi đằng sau xe máy, lần thì đang ngồi uống cafe trong quán. Tôi có hỏi nhưng thằng Nam bảo đó là bà chị họ. Chơi với nhau suốt từ hồi học cấp III đến bây giờ học đại học, tôi hầu như biết hết mọi người trong nhà Nam, sao bây giờ tự nhiên lại có bà chị họ này nhỉ, với lại với cái vẻ đỏ mặt lúng túng khi trả...
Anh chồng tôi – Dũng, vừa dọn vào ở chung với vợ chồng tôi mấy tháng nay. Lúc đầu tôi không đồng ý nhưng chồng tôi cứ thuyết phục hoài. Anh em họ thân nhau lắm, tôi nghĩ cũng giống như là tôi thân với các chị em gái của tôi nên cuối cùng chẳng còn lý lo nào mà từ chối. Anh Dũng, khoảng ngoài 40 tuổi nhưng trông còn trẻ lắm, dáng người cao to vạm vỡ chứ không lùn và ốm như là chồng của tôi. Tôi nhiều khi đùa với chồng có phải ba má anh lúc đó già quá không còn sức bao nhiêu mới sanh ra anh nhỏ con như vậy? Anh Dũng có vợ con nhưng cũng coi như là độc thân. Vì không biết tình cảm vợ chồng họ thế nào mà người vợ và đứa con gái đã bỏ đi một...
Năm ấy, là cuối tháng 9, những cơn mưa kéo đến do ảnh hưởng của bão về. Bất chấp thời tiết, Công ty tôi vẫn tổ chức trận chung kết giải bóng đá nam nữ, tôi thì hào hứng đá còn anh đứng ngoài cổ vũ điên cuồng. Cảm giác lần đầu tham gia đá một trận chung kết được mọi người hò reo cổ vũ giữa mưa to bự thú vị lắm, vui lắm nhưng cũng mệt bỏ mẹ mặc dù tôi ấy mà, đá cũng ngu bỏ mẹ. Thấy bóng là đuổi chả cần biết mình đang giữ vị trí hậu vệ hay tiền đạo gì sất… Khổ, mưa ướt sạch, chiếc áo mỏng dúm dó lại lộ rõ ngực ra ngực, mông ra mông. Chạy thấm mệt, hết hơi, không thở nổi, tôi dơ tay xin đổi người ra khỏi sân. Anh vội vàng cầm chai nước...
– Cắt… Hôm nay xong rồi mọi người làm tốt lắm… Mai chúng ta tiếp tục. Tiếng hô của đạo diễn vang lên lập tức mọi người ồn ào huyên náo dọn dẹp phim trường. Trâm Anh thở phào mệt mỏi. Cả ngày hôm nay quay từ sớm khiến cô mệt mỏi. Tiếng bạn diễn chào hỏi rủ rê đi ăn đêm nhưng Trâm Anh đều lắc đầu. Cô chậm rãi thay đồ rồi bước ra ngoài lấy xe rồi thong thả đi vào một con ngõ nhỏ ít người đi lại. Vòng vào cổng sau của một khách sạn sang trọng. Cô nhanh chóng nói số phòng cho lễ tân rồi lên phòng… Cô mở cửa căn phòng bước vô… Tiếng nước chảy trong phòng tắm báo hiệu người đang đợi cô tắm trong đó. Cô nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo ra. Cặp vú trắng muốt ngẩng lên...
Đây là một khoảng ngắn trong cuộc đời tôi, đúng hơn là một loạt sự kiện đáng lo ngại trong những sự kiện xảy ra với tôi trong thời gian gần đây. Khi tôi tiết lộ ra chuyện này, tôi cảm thấy thật xấu hổ. Giờ tôi như một người rất khác biệt so với trước, và không hoàn toàn theo chiều hướng tốt. Tôi là Japio Mehta, một người đàn ông Ấn độ cao to và lực lưỡng. Một năm trước đây tôi đã phải trải qua một biến cố đau buồn trong cuộc đời: Vợ tôi đã qua đời trong lúc sinh nở. Giống như nhiều cuộc hôn nhân khác ở Ấn độ, hôn nhân của tôi cũng do được gia đình sắp đặt nhưng tôi vẫn yêu vợ tôi. Cái chết đột ngột của cô ta làm tôi rất đau buồn. Cha tôi đến an ủi tôi...
Tú vừa hoàn thành chuyến du học nhiều năm ở Mỹ, hôm nay là ngày anh về tới Việt Nam. Anh nôn nóng gặp lại quê hương, gặp lại gia đình, đặc biệt là hai cô bạn thân xinh xắn. Vừa đáp xuống sân bay, Tú đã được hai cô bạn thân ra đón, đó là Nhi và Tiên. Nhi và Tiên gọi lớn: – Tú ơi, tụi tui ở đây nè. Tú chạy lại ôm chằm lấy hai cô bạn thân, Nhi và Tiên cũng ôm lấy Tú. Cả ba đứa cảm động muốn khóc, lâu rồi mới gặp lại nhau. Tú, Nhi và Tiên chơi với nhau từ năm học lớp 6, rồi lớp 7, lớp 8, lớp 9. Sau khi học hết lớp 9 ba đứa chuyển trường khác học, ít gặp nhau hơn, tuy nhiên tình bạn vẫn không thay đổi. Mấy năm vừa qua Tú...