Ngày ấy
Phần 1 – Sao cô lại về quê dạy ạ? Có lẽ câu hỏi của tôi làm cô buồn, cô lặng im, đưa mắt chìm trong màn mưa trắng xóa… ánh mắt thoáng hiện lên một nỗi niềm nào đó, cô nhìn tôi, gượng nói: – Ở quê đẹp mà em! – Cô cười mỉm, nhưng đôi mắt lại rất buồn, nụ cười của cô không có niềm vui, mặc dù nó vẫn rất đẹp. Tôi không nói gì cả, chỉ lặng im nhìn cô. Đôi mắt cô long lanh nhìn theo cơn mưa nặng hạt, những lọn tóc mềm mại che kín khuôn mặt, mái tóc đen dài không che nổi đôi mắt ướt át lóng lánh vệt nước. Cô khẽ vươn tay, những ngón tay thon dài cắm vào làn tóc đen óng ả, khẽ vuốt làm những sợi tóc mềm mại trượt giữa các ngón tay, gió...